Lỗ to, DN thép, thủy sản nhảy sang... lúa gạo?
Lợi nhuận của ngành chính giảm sút mạnh khiến nhiều doanh nghiệp thép, thủy sản chưa có nhiều kinh nghiệm về nông nghiệp chuyển sang làm lúa gạo.
Doanh nghiệp thép, thủy sản nhảy sang lúa gạo
Là trường hợp của doanh nghiệp thuỷ sản Vĩnh Hoàn đã tham gia làm gạo cách đây hai năm. Bà Trương Thị Lệ Khanh, Chủ tịch kiêm Tổng giám đốc Công ty cổ phần Vĩnh Hoàn cho biết, từ năm 2012, biên lợi nhuận của Vĩnh Hoàn là 5,8% và tỷ lệ này giảm xuống còn 3% vào năm ngoái. Do vậy, công ty bắt đầu tìm kiếm lợi nhuận từ những ngành khác, trong đó có việc đầu tư vào lúa gạo.
Là trường hợp của doanh nghiệp thuỷ sản Vĩnh Hoàn đã tham gia làm gạo cách đây hai năm. Bà Trương Thị Lệ Khanh, Chủ tịch kiêm Tổng giám đốc Công ty cổ phần Vĩnh Hoàn cho biết, từ năm 2012, biên lợi nhuận của Vĩnh Hoàn là 5,8% và tỷ lệ này giảm xuống còn 3% vào năm ngoái. Do vậy, công ty bắt đầu tìm kiếm lợi nhuận từ những ngành khác, trong đó có việc đầu tư vào lúa gạo.
Hiện
nay, Vĩnh Hoàn tập trung đầu tư gạo thơm và gạo đồ, hai loại gạo đang có
tiềm năng lớn và giá cao. Gạo thơm đang được thị trường Trung Quốc,
Hong Kong ưa chuộng. Bà Khanh cũng vừa có chuyến khảo sát thị trường
Trung Quốc trở về và cho biết đã ký hợp đồng với một chuỗi nhà hàng lẩu
tại Trung Quốc.
|
Nhiều doanh nghiệp đang đẩy mạnh đầu tư vào lúa gạo.
|
Ông chủ
Huỳnh Cẩm của công ty Thép Cẩm Nguyên, với hơn 30 năm kinh nghiệm trong
ngành thép lý giải quyết định đầu tư làm nông nghiệp: “Thời gian làm
sắt thép, tôi đi rất nhiều nước và trong lúc ăn cơm với bạn bè, khách
hàng, nhiều người hay bình luận gạo này ngon, gạo kia không ngon, rồi
bảo tôi là nghe nói ở Việt Nam gạo ngon lắm sao ông không làm? Nghe rất
nhiều lần và qua nhiều năm, tôi đã quyết định làm”.
Trong
khi đó, một thực tế vẫn đang diễn ra là gạo liên tục giảm giá, các doanh
nghiệp muốn bán gạo phải qua tay 2 Tổng công ty lương thực I và II. GS
Võ Tòng Xuân, chuyên gia về nông nghiệp đã từng chỉ thẳng: “Đáng ra các
Tổng công ty lương thực phải nỗ lực tìm đầu ra cho gạo nhưng tiếc là họ
chỉ lo ăn chặn, ăn bớt của nông dân”.
Còn TS
Nguyễn Đỗ Anh Tuấn, Phó Viện trưởng Viện Chính sách và chiến lược Phát
triển nông nghiệp nông thôn (Bộ NN-PTNT) cũng từng thừa nhận: "Nếu nói
họ (Tổng công ty lương thực I và II -PV) hoàn thành đúng chức năng hay
chưa thì rất khó nói. Bởi vì để bán được hàng nhiều nhất thì vẫn phải
qua hai tổng công ty này. Chỉ có điều nếu nói hai Tổng công ty này đã hỗ
trợ được nông dân hay chưa thì đúng là chưa nhiều.
Nông nghiệp sống dở, chết dở, "trụ đỡ" lung lay...
Thời
gian vừa qua đã có quá nhiều vấn đề trong nông nghiệp cần được giải
quyết cấp bách khi tình trạng người nông dân bỏ ruộng, đầu tư cho nông
nghiệp ngày càng giảm; việc quản lý chất lượng giống, phân bón nông
nghiệp; vấn đề dịch bệnh... chưa được giải quyết.
Ở phía
Bắc nhiều người trồng lúa đã tính toán: làm một sào lúa sau khi trừ hết
chi phí mỗi tháng họ chỉ nhận được khoản lợi nhuận từ 50.000-80.000
đồng, tương đương với hai bát phở ở thành phố, họ đã viết đơn xin trả
lại ruộng hoặc bỏ hoang.
Nhiều nơi nông dân đã bỏ ruộng vì quá vất vả nhưng thu lại chẳng đáng là bao
|
Bà
Nguyễn Thị Hòa, Phó Giám đốc Trung tâm Phát triển nông thôn bền vững
thuộc Liên hiệp các hội khoa học và kỹ thuật Việt Nam đã thẳng thắn chỉ
ra rằng: người nông dân luôn bị thiệt thòi vì họ gần như không có tiếng
nói với chính sản phẩm của mình.
"Cơ chế
đẻ ra chỉ phục vụ cho các công ty thu mua. Rõ ràng phân tích chuỗi lúa
gạo thấy miếng bánh dành cho trung gian thu mua, chế biến chiếm nhiều và
rất không công bằng với người sản xuất. Cơ chế thu mua lúa gạo của nông
dân với giá rẻ sau đó ghìm lại để bán với giá đắt là một cách làm “chộp
giật”, trong khi người dân chẳng có quyền để bảo vệ sản phẩm của mình,
chẳng có ai bảo vệ", bà Hòa nói.
Nhìn
nhận về vấn đề phát triển nông nghiệp, tại Diễn đàn Kinh tế Mùa xuân
2014 vừa qua, nhiều ý kiến cho biết, từ vị trí là trụ đỡ cho nền kinh
tế, nông nghiệp Việt Nam đang chuyển dần sang trạng thái cần được tiếp
sức.
Việt
Nam đã có nhiều chính sách tốt để thúc đẩy sản xuất nông nghiệp, song
theo nhìn nhận của TS. Đặng Kim Sơn - Viện trưởng Viện Chính sách và
chiến lược phát triển nông nghiệp nông thôn thì việc sản lượng liên tục
tăng lại tạo nên thừa cung. Và trong điều kiện cạnh tranh yếu của nền
kinh tế thì thừa cung như vậy khiến “chính mình giẫm vào chân mình”.
Theo Hà Anh
Đất Việt